1.
Tượng đài
Anh chỉ là một nhân viên quèn trong Bộ Ngoại giao, khi đến
tuổi gần về hưu anh may mắn được cử đi công tác vài năm tại Đại sứ quán ở một nước Trung Đông. Nghe nói Đại sứ quán đã nỗ lực vận động nước chủ nhà để đặt được một bức tượng đài ở
Thủ đô nước bạn. Đặt xong tượng thì vợ con anh ở Việt Nam cũng đổi được căn hộ
tập thể cũ thành hai căn chung cư mới, một ở một cho thuê lấy tiền đi chợ hằng
ngày. Từ đó gia đình anh thoát nghèo còn vợ con anh ngày ngày khắc cốt ghi tâm
câu khẩu hiệu: “Đời đời nhớ ơn các Anh hùng liệt sĩ.”
2.
Làm gương
Ông bố đi nhậu về thấy cậu con trai đang ngồi học bài
trong phòng khách.
-Đời bố lên tới chức tiến sĩ thì con cố gắng thành giáo
sư cho nó oách con ạ! Mà ngày xưa bố chả được ngồi học bài dưới bóng đèn sáng
trưng như vậy đâu.
Cậu con trai liền hỏi lại:
-Ơ, thế ngày xưa ông bà nội có hay phải đến nhà thầy cô
giáo chủ nhiệm của bố không ạ?
Ông bố bỗng mặt biến sắc quát lớn: -Hỏi linh tinh! Mà học
kỳ này ông mà để tôi phải đến nhà cô chủ nhiệm xin xỏ, là đừng có trách tôi.
Ông bố vừa nói vừa bước đi xiêu vẹo vào phòng ngủ trong
tiếng lẩm bẩm của cậu con trai.
-Năm nào bố chả nói câu đó!
3.
Chữ hiếu
Cuộc họp gia đình diễn ra rất hăng say.
Con trai cả bảo:-Nhà thằng A xây cái bia mộ gần năm trăm
triệu thì nhà mình phải bảy trăm.
Cô con gái thứ hai cũng hùng hổ không kém: -Vợ chồng tôi
xin góp hẳn năm mươi triệu để xây bia mộ cho ba mẹ, miễn sao xây được cái bia mộ
đẹp nhất làng để các cụ ở suối vàng được mát mặt!
Cậu con út bỗng hỏi ngược lại:-Ơ thể lúc ba mẹ còn sống
hàng tháng xin vợ chồng chị năm trăm ngàn để lo ăn uống thuốc thang, thì chị bảo
vợ chồng chị không có tiền. Ba mẹ ở nhà ai thì người đó phải lo.
Mọi con mắt đều không dám nhìn nhau. Trên bàn thờ nguội
ngắt những nén hương…
4.
Màu tóc hoài niệm
Cô chủ tiệm sau khi gội đầu xong và đứng sấy khô tóc cho
bà cụ liền bảo:-Bà ơi, tóc bà giờ chỉ còn lưa thưa vài cọng hay bà cắt ngắn cho
dễ chăm sóc mà trông bà lại trẻ thêm vài tuổi.
-Không được đâu cháu ạ! Vì ông rất yêu mái tóc này của
bà.
Cô chủ tiệm liền hỏi lại:-Thế cụ ông năm nay mấy chục tuổi
rồi bà?
-Ông mất được năm năm rồi cháu! -Giọng bà cụ bỗng nhỏ lại,
mái tóc bạc trắng chỉ còn vài sợi phất phơ trước gió…
5.
Phản ứng dây chuyền
Vừa nhìn thấy cậu con trai áo quần xộc xệch, mặt mũi lấm
lem ngồi một góc trong phòng giám thị người mẹ đã quát lớn:-Mẹ vất vả kiếm tiền
cho con ăn học, chứ đâu phải cho con đi đánh nhau đâu con?
Thầy giám thị bỗng lên tiếng:-Con trai chị thường xuyên
đánh bạn trong lớp và cả bạn khác lớp. Hôm nay camera trong trường đã ghi lại
được, đấy mời chị xem.
Vừa nói thầy giám thị vừa cầm remove tivi bật lên đoạn
clip quay cảnh đánh bạn của con trai mình. Chẳng biết như thế nào mà người mẹ lại
chỉ nhìn thấy cảnh ký ức tuổi thơ trong tâm trí mình khi người mẹ ấy thường
xuyên bị ông bố đánh đòn mỗi ngày. Trong chốc lát lại hiện ra hình ảnh người mẹ
cũng thường xuyên đánh cậu con trai; như những gì ngày xưa người mẹ từng bị
đánh.
Bất giác người mẹ vội ôm cậu con trai vào lòng như đang
ôm lại chính tuổi thơ của mình và những giọt nước mắt cứ thế tuôn trào.
7. Bà Bán Rau
Đôi vợ chồng dừng lại giữa ngã tư đèn đỏ. Cột tín hiệu
báo còn 60 giây. Tan tầm mọi người mệt mỏi ùa ra đường để mong nhanh về nhà.
Anh chồng nhìn ngang nhìn dọc quan sát mọi người để giết thời gian, còn cô vợ
ngồi sau lưng cằn nhằn.
“Lại kẹt xe!”
Bất chợt trong mớ âm thanh ồm ào, anh chồng quay sang bên
cạnh và nhìn thấy bà lão với một giỏ rau muống. Giọng bà yếu ớt vang xin.
“Cô chú mua giùm tôi ít rau để tôi có tiền đi xe buýt về
nhà.”
Cô vợ bĩu môi bảo.
“Rau vừa già vừa héo thế mang về cho lợn nó ăn.”
Anh chồng lặng đi trong giây lát, nhẹ nhàng nói.
“Bà cho con mua hết số rau này nhé!”
Trên đường về cô vợ liên tục cằn nhằn.
Vào đến nhà anh chồng kéo cô vợ đứng trước bàn thờ và nói to.
“Vì ngày xưa mẹ anh cũng như vậy để nuôi được anh đến hôm
nay.”
8. Chữ Trinh
Cưới nhau sau ba tháng người vợ quyết định ly hôn, vì sau đêm tân hôn anh
chồng luôn hỏi về lý do tại sao tấm grap giường không thấy gì. Dù khi, ấy người
vợ đã mang thai hơn một tháng.
Một thời gian sau anh cưới vợ mới. Đêm tân hôn, anh hả hê trong sự giãy dụa của cô gái khi lần
đầu tiên…
Vài năm sau gia đình gặp sự cố khi cha anh vướng vào vụ
việc ăn hối lộ, mọi gia sản trong nhà bị nhà nước tịch thu.
Vợ anh bỏ nhà đi để lại tờ đơn ly hôn kèm lời nhắn: “Khi
đến với anh em đã quen cuộc sống vật chất sung sướng, nên giờ…”
Anh lặng người không nói gì. Ngoài phòng khách mẹ anh nói
vọng vào: “Hôm qua mẹ lên trại thăm ba thì gặp vợ cũ của con dẫn thêm thằng Tom
nữa. Tội nghiệp thằng bé vào lớp một rồi mới biết mặt ông bà nội.”
9.
Mua Iphone
“A lô, mẹ gửi cho con
thêm ba triệu nữa đi.”
Bên kia đầu giây giọng
người mẹ thều thào.
“Tuần trước mẹ mới gửi
con hai triệu rồi mà?”
Nó vùng vằng, khó chịu.
“Trời ạ, hai triệu đó mới
đủ con đóng tiền nhà với tiền ăn thôi mẹ ơi. Gửi nhanh thêm ba triệu cho con liền
đi!”
“Ừ, để mẹ ráng con ạ!”
Nghe xong nó cụp máy
cái rụp. Trong nhà tắm tiếng bạn nó vọng ra.
“Mày mua nhanh không
hai hôm nữa hết khuyến mãi đó. Cuối năm Iphone mới có khuyến mãi thôi.”
Ở quê, mẹ nó vẫn đang
vật lộn giữa trời đông giá rét để kiếm tiền gửi cho nó.
10.
Tầm Nhìn Chiến Lược
Tại
phòng phỏng vấn của công ty nọ, người tuyển dụng hỏi anh chàng sinh viên có bằng
tốt nghiệp loại giỏi.
“Bạn
có có một bảng điểm tốt nghiệp rất cao tuy nhiên, trong hồ sơ của bạn lại chưa
đề cập đến chuyện bạn có đi làm thêm hoặc tham gia bất kỳ một hoạt động xã hội
nào?”
Anh
chàng sinh viên tự tin trả lời.
“Vì
tôi đặt việc học của mình lên hàng đầu, để khi ra trường tìm được công việc với mức lương tương
đương tấm bằng ấy. Còn những thứ khác
tôi không bận tâm.
Người
tuyển dụng hỏi tiếp.
“Vậy
lý do gì bạn quyết định nộp đơn vào công ty chúng tôi và đưa ra một mức lương
cao đến vậy?
Vẫn
thái độ ấy cậu ta đáp.
“Vì
đây là một công ty lớn và mức lương tôi đưa ra xứng đáng với tấm bằng loại giỏi
của tôi!”
Đế
lượt phỏng vấn anh chàng sinh viên có thành tích
học loại trung
bình, người tuyển dụng hỏi.
“Hồ
sơ của bạn ghi rất đầy đủ những công việc bạn đã làm khi còn sinh viên và bạn
tham gia rất nhiều hoạt động xã hội, những bù lại bằng tốt nghiệp của bạn chỉ
đoạt loại trung bình. Bạn giải thích sao về điều này?”
“Vì
tôi không cần bằng cấp mà cần kinh nghiệm, bởi đây mới là kiến thức thật sự qua chính những công việc tôi đã làm.”
“Thế lý do gì để anh quyết định xin vào công ty chúng
tôi?”
Hít một hơi thở thật sâu, anh sinh viên hào hứng trả lời.
“Vì môi hình kinh doanh của công ty phù hợp với đam mê
tôi đang theo đuổi và ở đây có rất nhiều người để tôi học hỏi.”
Người tuyển dụng ra vẻ đăm chiêu trong giây lát, rồi nhìn
thẳng vào mắt anh sinh viên tiếp tục hỏi.
“Hiện công ty chúng tôi đang gặp khó khăn về tài chính,
liệu anh có muốn ở lại không?”
Anh sinh viên không chần chừ đáp.
“Tôi làm việc vì đam mê của mình.”
Ba năm sau người ta thấy chàng sinh viên tốt nghiệp loại trung
bình đã trở thành giám đốc cho chi nhánh lớn của công ty, còn chàng sinh viên
có bằng tốt nghiệp loại giỏi vẫn chỉ là một nhân viên bình thường cho một công
ty nhỏ.
11. Đạo Đức
Hai cô y tá ngồi nói chuyện với nhau.
Y tá một: “Hôm nay mình được bênh nhân “Bo” gần ba
trăm luôn.”
Y tá hai: “Hôm nay mình kiếm được gần năm trăm
lận.”
Y tá một thốt lên: “Ồ, ngon quá rồi còn gì!”
Ngừng trong giây lát y tá một xuống giọng nói
tiếp: “Nhưng mình làm vậy có đạo đức không nhỉ?”
Y tá hai nguýt dài: “Mình chỉ là y tá đi tiêm thuốc
cho bệnh nhân thôi mà. Hôm qua nghe nói ông bác sĩ bên khoa cấp cứu để
bệnh nhân chết vì người nhà chưa kịp đóng viện phí.”
12. Ngây Thơ
Đứa trẻ bảy tuổi ngây thơ hỏi bố.
-Tối nay bố ngủ với con, con sẽ trả tiền cho bố nhé.
Bố ngạc nhiên hỏi:-Là sao bố không hiểu?
Đứa trẻ hồn nhiên đáp: -Thì lúc nãy con đọc tin nhắn
trong điện thoại của bố, cái gì mà nếu anh cho em năm trăm đô, em sẽ ngủ với
anh.”
Đứa trẻ vội đưa tay vào túi quần lấy ra tờ tiền
và nói tiếp: -Nè, con cho bố hẳn năm ngàn luôn. Tối nay bố ở nhà vừa
ngủ với con vừa ngủ với mẹ, vừa chẳng lo mất tiền cho người khác!
13.
Làm từ Thiện
Vừa thấy con trai bước xuống cầu thang người mẹ liền nói:
“Con à, vợ chồng thằng út vừa điện lên bảo cái Thảo đã thi đậu đại học, thằng
em nó năm nay lên lớp chín, nhưng vợ chồng nó đau ốm quanh năm nên…” Chưa đợi mẹ
nói hết câu người con trai đã cướp lời: “Úi giời, đã nghèo rồi mà còn đòi học
cao. Mẹ không thấy ngoài kia sinh viên ra trường thất nghiệp cả đàn đấy à.” Người
mẹ lưng chừng định nói lại thì bỗng tiếng chuông điện thoại reo: “Alo, ừ yên
tâm năm trăm triệu chứ năm trăm tỷ anh cũng xin ủng hộ để đúc tượng Phật nhé!”
Cánh cửa ô tô đóng cái rầm, trái tim người mẹ cũng nghe một tiếng vỡ…
14.
Thứ quý Giá
Cô yêu anh bằng một tình yêu trong sáng, bất chấp mọi lời
khuyên ngăn từ bạn bè của chính anh, họ bảo cô đừng nên tin những lời hứa hẹn,
họ bảo anh chỉ chơi bời chứ không thật lòng với ai cả. Nhưng cô lại nghĩ có thể
anh sẽ chơi bời với những cô gái trẻ đẹp, còn với cô ngoài một tâm hồn trong
sáng ra cô không có gì cả. Vì cô là một cô gái khuyết tật về hình thể. Nhưng ở
đời khi con người ta quá coi trọng vẻ đẹp bên ngoài, thì một người có vẻ đẹp
tâm hồn như cô lại là một thứ hàng không đáng giá. Tuy nhiên, người tử tế thì sẽ
coi đó như một báu vật để gìn giữ nâng niu. Còn người không tử tế sẽ coi như một
món ăn lạ, chỉ ăn vài lần rồi thôi…
15.
Hai đứa Trẻ
Có hai căn nhà đối diện nhau và hàng đêm người ta được
nghe những câu nói phát ra từng hai căn nhà ấy.
-Ăn gì mà ngu thế. Học thế thì có nước sau này đi ăn mày
thôi!
-Gắng lên đi con. Học để sau này thành người tử tế và
thành công con nhé!
Lớn lên người ta thấy một trong hai đứa trẻ; đứa thì đi
ăn cướp, say xỉn. Đứa còn lại trở thành người tử tế và thành công.
16.
Má
11h đêm má nó vẫn chờ cửa. Mâm cơm trên bàn đã nguội từ
lâu. Nó vừa thấy má mở cửa đã càu nhàu: “Con đã bảo đừng đợi cơm chờ cửa con rồi
mà.” Nó ném cuốn sách xuống bàn rồi hí hững gọi điện thoại khoe với bạn: “Ê,
hôm nay tau đã đợi cả mấy tiếng đồng hồ để xin được chữ ký của Má (*)
rồi đó.” Má nó cứ đứng ngắm nghía cuốn sách một hồi rồi loay hoay xuống bếp hâm
lại mâm cơm.
(*) tên thường gọi thân mật của
độc giả thể loại ngôn tình dùng để gọi tác giả DLVT.
17.
Như nhau
Đàn ông vốn thích của lạ và gã cũng không nằm ngoại lệ.
Gã không nhớ hết mình đã yêu bao nhiêu cô, vì chỉ cần yêu một thời gian là gã lại
đi tìm cô khác. Vào một ngày gã chợt nhận ra rằng đàn bà khi lên giường thì
99,8% đều như nhau. Nhưng cái chính để phân biệt giữa một cô gái có yêu mình thật
lòng hay không là cách cô ấy đối xử với mình không phải lúc lên giường. Hình
như gã cũng đã từng có diễm phúc gặp một vài cô như thế, nhưng gã đã đá phăng họ
ra khỏi cuộc đời mình như một món đồ không còn muốn sử dụng nữa. Mặc cho họ đau
đớn đến thất thần. Giờ đây gã bỗng thèm được nghe một tiếng cằn nhằm của một
người đàn bà nào đó, thèm nghe tiếng khóc í ơi gọi bố của một đứa trẻ con.
Nhưng ngoảnh lại gã đã ngoài 50 tuổi.
18.
Hoa bất Tử
Ông chủ vừa mua về một chậu hoa bất tử. Vừa đặt bất tử xuống
vườn thì các chậu hoa khác như hồng, lan, cúc, ly đều xì xào bàn tán. Ly nói bằng
giọng kiêu sa nhất: “Gớm, nhìn cái màu vàng sẫm của nó mà tôi muốn ói quá, ít
ra phải vàng tươi như tôi nè.” Hồng chảnh chọe bỗng cất giọng: “Chí ít cũng tỏa
ra được mùi hương quyến rũ và những cái cánh mềm mại như tôi cũng được.” Bất tử
vẫn giữ thái độ niềm nở và khiêm nhường nhất. Bỗng một cơn mưa giông ập đến, những
bông hoa lan, cúc, ly, hồng đều bị ướt sũng và những cánh hoa rơi xuống đất.
Chúng nó buồn bã hỏi bất tử: “Sao nhà ngươi không bị gì hết vậy?” Bất tử bình tỉnh
trả lời: “Thật ra tôi cũng bị rụng vài cánh hoa đấy chứ. Nhưng ông chủ bảo tôi
cần tu luyện sức mạnh từ bên trong thì đứng trước giông tố chẳng sợ gì cả…!”
19.
Hoàn hảo và Hoàn thiện
Vào một ngày đẹp trời Mr hoàn hảo và Mr hoàn thiện bỗng gặp
nhau. Mr hoàn hảo mỉa mai bảo: “Sao ông trời vô lý thế nhỉ. Đã sinh ra tôi hoàn
hảo lại sinh ra ông hoàn thiện làm gì?” Mr hoàn thiện cười hiền đáp: “Vì nếu
không có tôi thế giới này sẽ không có tình yêu, bởi con người ta hoàn hảo quá
thì cần gì đi tìm một nửa còn lại nữa.” Mr hoàn hảo vô cùng tức giận và thầm nhủ
được rồi ta sẽ đi hỏi ông trời làm cho ra nhẽ vụ này. Kể từ đó người ta không
còn thấy Mr hoàn hảo xuất hiện trên thế gian nữa. Chỉ còn lại Mr hoàn thiện
ngày ngày đi tìm những đôi trai gái bị khuyết một cái gì đó và tìm cách ghép họ
lại với nhau để tạo ra những con người hoàn thiện.
20.
Thay đổi
Trước khi gặp chàng nàng luôn được các chàng khác khen
xinh, nhưng nàng vẫn không tin nên bao nhiêu tiền kiếm được nàng đều đổ vào thời
trang, mỹ phẩm làm đẹp. Sau khi gặp chàng, người ta ít thấy nàng lui tới các cửa
hàng thời trang, mỹ phẩm và thay vào đó nàng chỉ đầu tư vào những cuốn sách,
các khóa học nâng cao kỹ năng mềm. Và đặc biệt nàng lo tập trung đầu tư những
loại thức phẩm có lợi cho sức khỏe để chuẩn bị cho thiên chức cao cả của một
người phụ nữ. Mặc dù chàng chưa một lần khen nàng đẹp!
21. Niềm tin
Vừa vào công ty nàng sực nhớ ra sáng đi chợ để quên bó
rau dù đã trả tiền. Chiều đi làm về nàng mệt mỏi bước vào chợ để tìm mua bó rau
khác.
-Sáng em để quên bó rau nên chị bán cho người khác rồi.
Nàng vội quay người lại thấy chị bán rau trả lại đúng số tiền rau lúc sáng.
Từ chợ về đến nhà nàng lại luẩn quẩn với dòng suy nghĩ:
“Bây giờ người ta cũng có thể giết cả mấy mạng người cùng một lúc chỉ vì vài
trăm ngàn hay chỉ vì mấy quả chanh. Và đôi khi người ta cũng giết nhau chỉ vì mất
đi niềm tin tốt đẹp vào người khác. Tuy nhiên chỉ cần một hành động nhỏ nhặt
nào đó về sự tử tế cũng đủ lấy lại niềm tin cho nhau.”
Nàng bỗng thấy mình nhẹ nhõm khi không bị tha hóa niềm
tin vào mấy chuyện cỏn con như bao người…
22. Chức chủ tịch
Cậu con trai lớp hai hí hửng về khoe với mẹ.
-Hôm nay lớp bầu con làm chủ tịch đó mẹ ạ!
-Ủa lớp trưởng chứ con.-Người mẹ ngạc nhiên hỏi lại.
-Mẹ lạc hậu quá, giờ người ta sửa thành chức chủ tịch rồi.
Cậu con trai lại ôm vai mẹ và nói tiếp.
-Từ nay hàng đêm mẹ phải ăn cơm một mình rồi nhé.
Người mẹ ngơ ngác hỏi:-Tại sao con?
-Thì con thấy bố làm chủ tịch công ty tối nào cũng đi nhậu
đến khuya mới về, giờ con được làm chủ tịch lớp con sẽ đi nhậu với bạn đến
khuya mới về.
23.
49 gặp 50
Bỗng một ngày nọ tự nhiên Nhục và Hôi Của vô tình đụng phải
nhau. Hôi Của cười mỉa mai bảo: -Dạo này bạn hot quá hen. Trên các trang mạng
xã hội đi đâu cũng thấy người ta nhắc đến tên bạn. Nào là Nhục vì cử nhân cầm
biển xin việc đứng giữa đường. Nào là Nhục Quốc Thể ở MiLan. Nào là Nhục vì…
Chưa đợi nghe hết câu thì Nhục đã cướp lời: -Thì năm ngoái bạn được lên ngôi
thì năm nay cho tôi soán ngôi vị của bạn chứ. Suy cho cùng chúng ta đều là “những
sản phẩm tinh hoa” của nền văn hóa văn hóa mạng xã hội người Việt thời nay hết
mà!
24.
Hy sinh
Đứa bé bốn tuổi chạy lon ton trong căn nhà mới và bất chợt
hỏi mẹ.
-Mẹ ơi, nhà rộng và đẹp nhưng không có bố nhỉ? Con chả
thích tẹo nào!
Người mẹ lưng chừng nước mắt. -Vì bố bay về trời mất rồi
con ạ.
Đứa bé hí hửng bảo:-Vậy lớn lên con sẽ làm phi công như bố,
mẹ nhé.
Người mẹ cười hiền đáp: -Uh và con sẽ dũng cảm như bố đã
từng làm.
Đứa bé hồn nhiên trả lời: -Con sẽ dũng cảm để nhà mình lại
đông người đến thăm; để người ta cứ quay phim chụp ảnh tặng quà, để những người con
chưa hề quen cũng bỗng nhiên chạy đến.
Đứa bé mắt nhìn xa xăm hỏi lại mẹ:-Mà sao lúc bố còn sống
con chưa thấy những người lạ đó đến chơi nhà mình mẹ nhỉ?...
25.
Tư Duy Quần Short
Quần tây hay mỉa mai quần short rằng: “Cái thứ anh người
ta chỉ mặc trong phòng ngủ và phòng vệ sinh thôi. Còn tôi lúc nào cũng được người
ta mặc đến những nơi sang trọng nhất.” Quần short nghe xong chỉ biết ngậm ngùi
và không cãi lại một câu. Đôi khi quần short hay nghĩ, mình chỉ bị người ta coi
thường vì những tư duy chưa cởi mở, chưa sáng tạo, chứ ở phương tây thì quần
short, quần jean hay quần tây đều được coi trọng như nhau. Bởi mỗi thứ đều có
giá trị riêng của nó và quan trọng là người mặc có mang đến điều gì có ích cho
xã hội không thôi.
Quần short cứ an ủi mình như vậy và rồi cho đến một ngày
đẹp trời, tại một chương trình của một trường đại học lớn, có sự hiện diện của
hàng ngàn bạn sinh viên quần short lần đầu tiên trong cuộc đời được đứng lên
chia sẽ về việc thế nào là sự sáng tạo và tư duy cởi mở.
Quần tây há hốc mồm ấm ức bèn chụp hình lại để đưa lên
facebook hòng bêu xấu quần short, nói đủ điều này nọ về nhân phẩm của quần short. Ngay tức khắc quần short bỗng dung “được nổi tiếng”
với rất nhiều lượt bình luận và share từ cộng đồng mạng xã hội.
Tuy nhiên ít ai biết được rằng quần short chỉ được xuất
hiện một lúc để làm dẫn chứng cho việc thế nào là tư duy sáng tạo, dám phá bỏ mọi
giới hạn của những định kiến xưa cũ mà thôi.
Có thể khi đạt đến một nên văn minh cao hơn thì quần tây,
quần short hay quần jean đều ngang hàng và được coi trọng như nhau vì mỗi thứ
khi sinh ra đều mang trong mình một giá trị riêng biệt.